Ralph Lauren vẽ đường kẻ lối cho RRL, còn Doug Bihlmaier đem lại linh hồn và hơi thở cho thương hiệu.
Người mặc có thể sai. Thương hiệu thì không, ít nhất là với Thom Browne.
Đúng giờ không phải chuyện của đồng hồ, mà là câu chuyện của thái độ.
Trong thời trang, ranh giới giữa “làm thương hiệu” và “làm hình ảnh cho thương hiệu” ngày càng mờ. Người nổi tiếng có thực sự ngồi vào bàn thiết kế, hay chỉ đang đóng vai trong câu chuyện marketing được dựng khéo?
Chỉ cần vài thay đổi nhỏ nhưng chuẩn xác, bạn có thể khiến phong độ hằng ngày trở nên sắc nét và có gu hơn
Giữa những sàn runway rực rỡ và những bộ sưu tập được dàn dựng công phu, đôi khi thứ khiến người ta nhớ nhất lại là… outfit của chính các nhà thiết kế. Không cần chiêu trò hay logo, họ bước ra với những bộ đồ bình thường đến khó tin.
Cercle Sportif, Bois de Langbian và Cholon Social đưa tôi đi qua một hành trình trọn vẹn trong ngày: từ ánh sáng ban mai rực rỡ, đến buổi trưa trong veo nơi cao nguyên, rồi lặng dần trong hơi khói của đêm Sài Gòn.
Ranh giới giữa “formal” và “casual” đang mờ dần, và chính trong khoảng xám đó, gu thẩm mỹ thật sự của đàn ông hiện đại được thể hiện.
Một nước đi ngẫu hứng và đầy tinh tế, từ người nắm nghệ thuật layering trong tay.
Thế giới thời trang vận hành dựa vào những “chuyên gia”, chắc chắn rồi. Nhưng ai mới thực sự đủ tư cách để định đoạt xu hướng?
